Quê nhà lũ đậu buồn tênh. Tre mơ chim trú lênh đênh chưa về. Mẹ ngồi ru giọt tái tê Chiều soi bóng lũ mà nghe đoạn trường …! …!!

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

CHA !


CHA !
Cha từng đi giữa nhục vinh
Được mất mặc kệ lặng thinh âm thầm 
Cặm cụi gieo hạt dưỡng mầm
Trồng cây nhẫn nhục nuôi tâm nhẹ nhàng…

Đói no chung cuộc xóm làng
Còn hơn giành giựt buôn sàng lợi danh
Nên đời an giữa lênh đênh
Hơn thua chẳng bợn ghét ganh không màng

Thuyền yên mặc sóng cơ hàn
Dẫu đời quay quắt ph
ũ phàng đổi thay
Cuốc cày ăn ngủ với mây
Gối bờ tri túc ăn mày phiêu nhiên

Biết con hư ngậm lời khuyên
Đói cho sạch – chớ đảo điên lụy cầu
Gặp thời bớt thói giăng câu
Được mất- hàn phú bể dâu vô thường !

Đừng như ai quá so lường
Rước Cha vỗ béo như phường gian tham
Gặt xong đám chúc thọ khang
Trả bản quán chẳng cưu mang Cha già …!

Chợ búa là chốn điêu ngoa
Cha quê chất phác lên toa nhẹ hều !
Thỏng tay thạch hóa phong rêu
Cha là mạng mạch dựng lều nước non.
Như Thị

MA TÔI!



MA TÔI!
Theo Làng tảo mộ Thanh minh
Mà nghe hương khói điêu linh lềnh bềnh!
Cô hồn níu gót dợm quanh
Ma phiêu lãng giục chơi nhanh nhớ về…

Mắc chi Kiều phải nhiêu khê
Kết hồn ma nữ kéo lê đoạn trường
Xâu cốt nhục chuỗi tang thương
Cột tình đắm đuối gặm chương đọa đày!

Hồn ta rúc gió giêng hai
Lạnh bòn hớp cháo giữa đài chiêu linh
Thử đưa tay dắt vía mình
Rong chơi nghĩa địa
với tinh ma này

Giá mà còn có mai đây
Dẫu côi cút giữa tháng ngày quạnh hiu
Ma hiền một cõi phiêu diêu
Tung tăng lãm nguyệt hồn tiêu dao ...hề!
 
Như Thị

HOA QUÊ !


HOA QUÊ !
Trăng nghiêng xuống phố chòng chành
Nhìn hoa lơi lã khoác đèn nhấp nhô
Lanh chanh uống cảnh xô bồ
Nốc lời tráo trở cạp bờ đảo điên

Không quen sống chốn công viên
Vươn vòi khúm núm lụy phiền khen chê
Hương màu tơi tả tung hê
Bướm ong suồng sã ! né hè phố lay

Hớp khói bụi chốn lưu đày
Vô tâm bướm gửi muôn loài sâu tơ
Vất vơ vịn cổng lọc lừa
Tường gông gió thở mịt mù trùng vây

Sắc chưng điếng cuộc hao gầy
Đành đon đả phủi trang đài nguyên xưa
Chợ người tung bủa bán mua
Ném hoa lên phố đong bưa xuân thì!

Một mai nhụy úa còn chi
Đời hoa phận rác thôi thì hóa thân
Thà chen chúc giữa bùn làng
Phơ phất an trụ : tươi ,tàn thảnh thơi !

Sống gần rơm rạ mà chơi
Tang thương chia sẻ ngọt bùi có nhau
An nhiên giữa cõi chác chao
Chìa môi ngậm tiếng thì thào sương trăng
    Như Thị

NHÀ QUÊ!



Dạ thưa! em rặt nông bần  
Từ sơ tổ đã nhuộm thân ao bùn  
Nên chi tánh vốn ung dung  
Mặc hương mắc cỡ dùng dằng bướm ong

Không không có có là nông
Lý lịch nỏ bợn cúi thong dong chìa
Thưa rằng! thương thuở ăn chia
Họp soi bình điểm vạch bìa… nhiêu khê…!

Giúp nhau không nạnh nọ tê
Rách lành hở bọc mỏi mề chung lo
Giữ ấm thì biết nằm co
Dạ thưa!chôn kín giấc mơ thị thành

Đôi khi trở việc đành hanh
Mang tơi đội lịp* loanh quanh phố phường
Chằm hăm dáo dác mà thương
Nghe còi hú vía qua đường hụt hơi!

Dạ thưa! Kẻ chợ chào thôi
Xin về nằm ngã vít trời lượm sao
Tước thơ bện cội mai đào
Thẫn thờ lượm nguyệt tiêu dao cùng người

Ngồi khều khói ướp mà chơi
Cư tang rơm rạ qua đời làm mây
Thảnh thơi giữa pháp lạc này
Đông tàn xuân mãn tát gầy guộc bơi

Hiên xuân hoa cỏ nứt chồi
Thì quê xin bụm môi cười dạ thưa! 
                         Như Thị                            
*Aó mưa và nón lá