NỤ LÀNG
Làng tôi chia nước Ô Lâu
Đôi bờ bắc nghĩa để trầu cau leo
Sáng con nồm gợn trong veo
Chiều un khói tẩm mái nghèo đơn sơ
Làng tôi hun hút bãi bờ
Nắng chen chúc lội gió ngơ ngẩn tìm
Trăng vay nợ gốc bình mình
Rọi màu ngả ngớn liệm tình sông ngâm
Làng tôi nếp cũ u trầm
Đình chùa long phụng mọc mầm yêu thương
Thời gian nhắc- nhịp giáo đường*
Mõ chuông thức nẻo vô thường mà chơi
Làng dầm nước bạc rồi phơi
Cầm tay ngọn lũ lọc đời phù sa
Làng trồng lên cuộc phong ba
Mầm an nhiên nhú nụ tha thiết hoài
Làng không tráo trở quắt quay
Dù mưu sự chẳng đổi thay lệ làng
Được mất người sống yên hàn
Đạo đời nhuần nhã bên Làng an cư
Lê Đăng Kẻ Văn
* Trước thập niên 50 đông hồ chưa về làng,
mọi người chỉ trông sớm,trưa, chiều ở chuông nhà thờ