Quê nhà lũ đậu buồn tênh. Tre mơ chim trú lênh đênh chưa về. Mẹ ngồi ru giọt tái tê Chiều soi bóng lũ mà nghe đoạn trường …! …!!

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

CHA !


CHA !
Cha từng đi giữa nhục vinh
Được mất mặc kệ lặng thinh âm thầm 
Cặm cụi gieo hạt dưỡng mầm
Trồng cây nhẫn nhục nuôi tâm nhẹ nhàng…

Đói no chung cuộc xóm làng
Còn hơn giành giựt buôn sàng lợi danh
Nên đời an giữa lênh đênh
Hơn thua chẳng bợn ghét ganh không màng

Thuyền yên mặc sóng cơ hàn
Dẫu đời quay quắt ph
ũ phàng đổi thay
Cuốc cày ăn ngủ với mây
Gối bờ tri túc ăn mày phiêu nhiên

Biết con hư ngậm lời khuyên
Đói cho sạch – chớ đảo điên lụy cầu
Gặp thời bớt thói giăng câu
Được mất- hàn phú bể dâu vô thường !

Đừng như ai quá so lường
Rước Cha vỗ béo như phường gian tham
Gặt xong đám chúc thọ khang
Trả bản quán chẳng cưu mang Cha già …!

Chợ búa là chốn điêu ngoa
Cha quê chất phác lên toa nhẹ hều !
Thỏng tay thạch hóa phong rêu
Cha là mạng mạch dựng lều nước non.
Như Thị

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*