Quê nhà lũ đậu buồn tênh. Tre mơ chim trú lênh đênh chưa về. Mẹ ngồi ru giọt tái tê Chiều soi bóng lũ mà nghe đoạn trường …! …!!

Thứ Tư, 21 tháng 9, 2016

NHIỆM MẦU HAI TIẾNG MẠ ƠI!


NHIỆM MẦU HAI TIẾNG MẠ ƠI!
Lời ru đọng giữa quê mình
Nghe trong gió thoảng như kinh kệ này
Từ khi xa khuất vòng tay
Mạ ơi !hai tiếng vẫn hoài vọng thương

Giữa chiến trận - chốn sa trường
Bom rơi đạn réo vô thường Mạ ơi!
Cho dù xó chợ tả tơi
Hay lầu các cũng Mạ ơi! Khẩn cầu

Mạ ơi!hai tiếng ngọt ngào
Như thần dược tẩm nhiệm mầu trong con
Dẫu còn cuốc vạt tang bồng
Vấp bùn trơn trợt giữa mênh mông đời
Chỉ cần khởi niệm Mạ ơi!
Thì tàn tạ cũng bật tươi tắn mà
Dù chức sắc hoặc danh gia
Thì hai tiếng ấy vẫn tha thiết hoài

Tám mươi tuổi vẫn Mạ ơi!
Nhằm khi đau đớn gọi người cưu mang
Gặp cơn tai biến lầm than
Mạ ơi!cứu khổ đượm thâm tình người

Phước ai còn Mạ trên đời
Hãy mau quỳ bẩm Mạ ơi! Con về
Dẫu đang sa ngã tung hê
Mà nghe ơi Mạ hiện quê quán liền

Phàm phu cho tới thánh hiền
Mạ ơi ! một tiếng tịnh yên muôn đời

Mùa Vu Lan 2560

Như Thị Lê Đăng Mành

TỪ BIỆT


TỪ BIỆT
Chiều đi 
ngày cúi ngẩn ngơ,
Để cơn nắng chết 
chôn bờ bãi hoang.
Gió đi 
lá rớt
bàng hoàng
Cành vươn hấp hối 
dịu dàng mà đau.
Người đi tủi 
bóng Ô lâu,
Tre đôi bờ úa 
Lá nhàu dặm thu.
Đá mềm 
hong lệ lãng du
Sông mềm mại diễn
cuộc từ biệt nhau.
...
Thôi về chẻ khói ô lâu
Ngồi đan hơi hướm 
dận sầu với thu!

Như Thị KẺ VĂN