Quê nhà lũ đậu buồn tênh. Tre mơ chim trú lênh đênh chưa về. Mẹ ngồi ru giọt tái tê Chiều soi bóng lũ mà nghe đoạn trường …! …!!

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

RÉT GIÊNG HAI !


RÉT GIÊNG HAI !
Rét trồng giữa vạt xuân non
Gió quất toe sợi lam buồn mái xiêu
Ra giêng ướp tiết nguyên tiêu
Muôn nơi vào hội xán nhiêu khê về

Chùm sầu đông đợi não nề
Chuối lất phất đọt đậy toe tua tàu
Bãi chiều lựng khựng đàn trâu
Mắt thờ thẫn ngóng mục phu tắc rì*

Đò ngang quen chuyến từ ly
Nằm phơi gác mái tiễn lai vãng đời
Sông hà hơi khói chơi vơi
Bến chiều quạnh quẽ rét bơi tím bờ

Mây phiêu lãng bủa dật dờ
Mẹ truân chuyên gánh xác xơ lạnh lùng
Cha gieo bóng đổ ung dung
Hỏi ai còn nhớ gốc chung hội cày ?

Thôi thì chơi với gió mây
Đầu năm lộc héo phủi tay nhẹ hều
Được - mất trôi nổi lều bều
Ra giêng bụm rét đếm tiêu dao hoài!
Lê Đăng Mành

*Tiếng điều khiển trâu bò vùng Trị Thiên

XUÂN RIÊNG !


XUÂN RIÊNG !
Nắng phiêu lãng lội rong chơi
Để mây bày trận vây trời buồn thiu
Khói quen diễn vở đìu hiu
Mùa lơ đễnh giấu bóng liêu xiêu buồn

Quen ngồi tát vũng chiều đơn
Đời cô quạnh ngún tẩm hồn tái tê
Dù mai chưa cạn não nề
Cũng cầm thanh thản giữa quê quán mình

Vén mây nắng gọi bình minh
Hương vô tư vẫy cảm tình bướm ong
Sương lấp lánh ngậm đông phong
Én lả lướt bện giăng nồng nàn lây

Bốn mùa uyển chuyển đổi thay
Mặc đời ta cuốc xới loay hoay trồng
Mùa mất giữa miếng tang bồng
Xin về quê bụm chút hương xuân mình
Lê Đăng Mành

MẸ VÀ MÙA XUÂN !


Chợ Làng

MẸ VÀ MÙA XUÂN
Mùa chuyển tiết gọt thời gian
Cỏ hoa rạo rực vịn làn đông phong
Dơi tỉnh thức đợi ấm nồng
Én chao nghiêng dệt giục ngòng cải xuân

Trời vươn vén vạt phù vân
Sương thanh thản xuống hóa thân bên đường
Đông đi giữa khóe tang thương
Cho xuân về trải cát tường quanh đây

Mắt đăm đăm phía giêng hai*
Xuân riêng Mẹ gánh oằn vai đoạn trường
Thao thức ngậm hạt mười phương
Chờ mùa hoan hỷ cầm tương lai về

Qua cơn khốn đốn não nề
Câu à ơi ! cũng bớt tê tái rồi
Mái nghèo đem khói lên phơi
Mẹ cầm miếng nắng mỉm cười soi xuân

Đất trời đổi nụ thanh tân
Dập dìu ong bướm cõng bâng khuâng mời
Đường làng trẩy sắc non tươi
Pha vào tuổi hạc Thảnh thơi xuân mình
Lê Đăng Mành
*Tục ngữ Quảng Trị
Giêng hai cắn ngón tay không ra máu