Quê nhà lũ đậu buồn tênh. Tre mơ chim trú lênh đênh chưa về. Mẹ ngồi ru giọt tái tê Chiều soi bóng lũ mà nghe đoạn trường …! …!!

Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

XUÂN NAY VẮNG BÓNG CON RỒI


XUÂN NAY VẮNG BÓNG CON RỒI
Răng đành đoạn rứa con ơi ..!?
Thơ ngây lỡ mộng cho đời vấn vương
Nụ cười nở đóa mười phương
Gom trao vơi nỗi tang thương xóm làng*

Ngờ đâu đông lạnh phũ phàng
Con ra đi Mạ bàng hoàng… hỡi ơi…!
Nội Ngoại tuổi hạc chơi vơi
Anh em bè bạn rã rời quặn đau

Quê thương Trời trút mưa sầu
Khói giăng buồn thảm tre nhàu dặm đông
Màu hiu hắt phủ bờ sông
 Chiều đong biền biệt thắt lòng tiễn đưa !

Mây rười rượi lệ giăng mưa
Chao ôi! xuân đến sớm trưa Mạ chờ
Con khởi nghiệp nẻo phương xa
Về bên bếp lửa giao thừa còn đâu

Nhất tâm xin cúi nguyện cầu
Con thong dong bước giữa màu hoa khai
Thần thức an trụ liên đài
Cõi thường quang đón thảnh thơi muôn đời
           
Xuân nay vắng bóng con rồi!
Thượng sanh cực lạc vào trời Thái không.
Như Thị - Kẻ Văn

*Mùa lũ cháu quyên góp gởi về giúp đỡ những gia đình
gặp cảnh tai ương.

Phôi thơ

PHÔI THƠ

Ứ lại
Hỗn độn trong ấy
Ý rung lên
Niềm đau bật dậy

Rúc nhau
Tuồn qua cửa
Bôi quệt
Tử sanh dấm dứ
Đội hình hàng ngang
Chết chóc hàng dọc
Tẩm liệm vô tư…

Chuyển bụng
Thoi thóp nằm chờ
Được …mất
Hớn hở, bơ phờ

Người vênh váo
Kẻ dật dờ
Lặng yên
Nghe mầm rạo rực
Thì thào
Sâu thẳm trong ấy

Tung hê,lăn lóc
Sướt mướt dịu dàng
Đằm thắm hay
Cau có dữ dằn…

ứa bầy hầy
Tim óc đau đớn
Máu mủ vọt ra
Bật dậy
Thành kẻ lạc đường
Giữa bầy đàn liêm sỉ

Ngơ ngáo
Thờ thẫn …
Múc gió trăng ướp xác
Chín muồi …xó hẻm lâm bồn
Như Thị