Quê nhà lũ đậu buồn tênh. Tre mơ chim trú lênh đênh chưa về. Mẹ ngồi ru giọt tái tê Chiều soi bóng lũ mà nghe đoạn trường …! …!!

Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

CÁT DẬY!

CÁT DẬY!

Sóng va trăng rớt ngẩn ngơ
Cát tức tưởi hét dậy bờ biển đau
Hạ độc nhuộm nước úa màu
Cát vô tư cũng uất trào sục sôi

Cát từng ôm ấp biển khơi
Mà nay nằm để cá phơi trắng bờ
Cát không liệm kín nấm mồ
Cho hồn thủy tộc bớt thờ thẫn đi

Nước mở mắt xót biệt ly
Sóng phóc uất hận gió rì rào căm
Hữu nghị sao nỡ đang tâm
Mộng bành trướng mọc tự thâm căn rình

Cát đây chuộng biển thái bình
Từng chôn xâm lược hoảng kinh cuốn cờ
Cát chưa từng sống bơ vơ
Cầm tay tứ hải thuở sơ nguyên rồi

Cát thì thầm giục sóng ơi
Chiêu hồn cá dậy về chơi dã tràng
Xe đứt mẻ lưới dã man
Cát xô sóng vọt đập tan quân thù
Lê Đăng Mành


DẮT HỒN TẢO MỘ THANH MINH!

DẮT HỒN TẢO MỘ THANH MINH!

Lạnh thừa tê ngọn thanh minh
Quăng đời ngắc ngoải giữa thinh âm chiều
Mơ hồ sương khói phiêu diêu
Gươm đao quá vãng chống điêu linh về

Nguyện hồn hớp ngụm tào khê
Nương thanh tịnh thủy giữa quê quán này
Thùy dương liễu vẫy- lành thay!
Mắt thương nhìn xuống pháp khai nhiệm huyền

Quán Tự Tại rực chơn nguyên
Cầm năm uẩn thấy một nguồn không hai
Mầm nứt bởi lá tàn phai
Khổ đau-hạnh phúc chính ngay đây mà

Dẫu đang vất vưởng ta bà
Thấy không thêm- bớt về nhà nhẹ tênh
Cưỡi toa dâu bể chòng chành
Nhìn không bẩn- sạch ngọn ngành như nhiên

Trầm luân cũng tại đảo điên
Hành trí  bát nhã giữ yên ổn hồn
Dạo nghĩa địa biết tánh không
Thì cực lạc hiện giữa mông quạnh này

Lê Đăng Mành

THỰC TẠI ĐẢN SANH


THỰC TẠI  ĐẢN SANH

Người về từ cõi Thái không
Và thị hiện với tấm lòng đại bi
Hào quang rực Lâm Tỳ Ni
Cánh Sen nâng đỡ Hài nhi mỉm cười

Hương Vô ưu tỏa muôn nơi
Hoan ca tán tụng đất trời chuyển rung
Hoa mưa nhạc trỗi tưng bừng
Bậc Thiện thệ đến soi đường nhân gian

Tiên tri là đấng thánh vương
Mà buông bỏ hết vấn vương lục tình
Lên non tìm lại chính mình
Mới hay châu ngọc trong tinh diệu này

Từ đây thấy biết mặt mày
Trăng vành vạnh tỏ buông tay nhẹ nhàng
Độc hành - độc bộ khinh an*
Rừng già thường trụ đạo tràng khai tâm

Lộc uyển chuyển pháp thậm thâm
Tứ đế khai triển diệu âm thượng thừa
Chạm nguồn bát nhã khi xưa
Nứt mầm tuệ giác muôn mùa đản sanh

Lê Đăng Mành
*Thường độc hành, thường độc bộ,
   Đạt giả đồng du niết bàn lộ
        “Chứng đạo ca”
    TS Vĩnh Gia Huyền Giác

SEN !

SEN !

Xuân hơ hớ cũng già thôi
Mùa thay ve ứa khúc li tao buồn
Phượng phơi tình hạ vấn vương
Chỉ sen đằm giữa vô thường thảnh thơi

Rũ bùn vươn dậy vào đời
Kết tinh khiết đỡ gót người đản sanh
Bậc thiện thệ đấng cha lành
Thế Tôn thị hiện yên bình bể dâu

Khổ tập diệt đạo - thậm sâu
Liên hoa diệu pháp xưa sau thường còn
Bát nhã trí - đạo tình thương
Tự hành thâm thắp tỏ tường tận đi

Cây không nhánh gốc đại bi
Từ cành bất nhị nhú vi diệu thường
Niêm hoa lặng lẽ vô ngôn
Ấn Tâm vi tiếu xiển dương đạo vàng

Sen tháng tư tỏa mênh mang
Vòi co ong bướm cúi tần ngần bay!
Từng phụng hiến bước Như Lai…
Hương vô ưu giữa trần ai vô cùng

Cỏ hoa nghênh cuộc tao phùng
Trang nghiêm thường trụ thơm lừng đài sen

             Kính dâng mùa Phật Đản
                   PL 2560 - 2016

              Như Thị-Lê Đăng Mành