Quê nhà lũ đậu buồn tênh. Tre mơ chim trú lênh đênh chưa về. Mẹ ngồi ru giọt tái tê Chiều soi bóng lũ mà nghe đoạn trường …! …!!

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2016

BÁT LỤC THU!



BÁT LỤC THU!

Sen tàn , gió gói giữ làn hương đây…

Phượng ngắc ngoải bụm heo may
Ve rền rĩ phách tiễn quay quắt mùa
Cuốc tha thiết khúc muôn xưa
Giục sông thả khói leo bờ bãi giăng

Mùa quăng thêm lọn tang thương
Lều bều rơm rạ kẹt đường hóa thân
Lũ về, đi… ở lần khân
Phù sa đỏng đảnh nước phân vân òa

Gió luồn tre hóp xót xa
Đồng mông quạnh tiễn bếp tà dương trôi
Giọng buồn “théc”* đẫm tao nôi
Mẹ thao thức nhịp nỗi tơi tả mình

Trăng vàng ươm nhụy lặng thinh
Chan thuần khiết lội tẩm tinh diệu mùa
Rằm về…đi..tự khi xưa
Tâm từ thị tỏa đại thừa chân kinh

Độ thời giải tội siêu sinh
Nương bậc hiếu hạnh hàm linh quay về
Chạm bờ buông hết nhiêu khê
Tuệ khai bát nhã giữa quê quán này

Lá vàng rõ cuộc tàn phai
Gọi mầm mơn mởn mãn khai xanh rờn
Đến đi giữa lối vô thường
Nên Cơn lào biết cúi nhường nhịn mây

Ta người lỡ xuống Trần ai
Từ tâm chia sẻ bớt đày đọa nhau
Dù sống chết - vẫn ngọt ngào
Thì thanh thản trụ giữa mầu nhiệm thu

Dẫu đời mộng ảnh phù hư!

Như Thị -LĐM
*Ngủ
(Ru em em théc cho muồi
Để Mạ đi chợ mua vôi ăn trầu)