BỒ TÁT VIÊN
THÔNG
Bốn mùa lặt lá ven đường
Vẫn cơn gió ấy lạnh-nồng theo
Chân
Bi nguyện cứu khổ hồng trần
Mẹ vô sở trụ hiện thân vô cùng
Hạ nồng chưa hẳn tương phùng
Chiến tranh- dịch bệnh mở
đường trầm luân
Hằng thắng bỉ thế gian âm
Tình thương ban rải thậm thâm
nhiệm huyền
Thu phai chưa hẳn úa tàn
Lá vàng rụng để mầm mơn mởn về
Dẫu đời trôi nổi tung hê
Tâm không quái ngại đến về
thảnh thơi
Đông chà rét quất tả tơi
Bờ tre gió rúc cứa rời rụng
đau
Đàn trâu ớn cỏ héo sầu
Người lẩy bẩy đợi ga nào bình
yên
Từ quán tịch tịnh trạm nhiên
Diệu trí thường chiếu Mẹ viên
thông về
Thường soi sáng nẻo đường quê
Quán chơn tánh mọc bồ đề khai
hoa
Thanh tịnh quán cõi ta bà
Mắt thương quảng đại maha đại
từ
Mùa vạn hạnh - lạc vô dư
Xuân giêng vọng mãi sóng từ
diệu âm
Xuân phân bính thân
Lê Đăng Mành