Quê nhà lũ đậu buồn tênh. Tre mơ chim trú lênh đênh chưa về. Mẹ ngồi ru giọt tái tê Chiều soi bóng lũ mà nghe đoạn trường …! …!!

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2018

ĐỜI CHIỀU!

ĐỜI CHIỀU!

Ngọn sầu phất
đọt tái tê
Gỡ cành thu muộn
trụi quê quán buồn
Gió lùa
chi miếng quạnh mông
Hóa thân mây rụng
Chạm nguồn cội xưa

Lòng sông
nước nhóm bếp chưa
Để mơ màng khói
La đà bồng lai
Biết chiều
đứng giữa tàn phai
Đến đi về ở
khoan thai phiêu bồng

Thương người hôm sớm long đong
Cõng cơn rét buốt cứ chòng chành trôi
Mà lòng rực nụ Mân côi *
Nên quê nhuần nhã mỉm cười thậm thâm

Đã bầm đông quẹt tím thêm
Lũ đon đả quất cấy mầm thương tang
Chợ chiều rao mủng cơ hàn
Tiêu tao bán hết quảy an nhiên về
 Đăng Mành
*Tục ngữ Quê Tôi
“Lễ Mân Côi nước trôi đầy đồng”

MÙA SANH!


MÙA SANH!
Chào đời gặp buổi nắng thưa
Cơ hàn chầu chực nước thừa mứa dâng
Lúa non lũ tuốt phũ phàng
Phù sa ngơ ngẩn tẩm bàng hoàng vây

Đồng ngập dầm đuối cội mây
Cò chao lầm lũi cánh trầy trụa  tê
Dế chiều rụng phách não nề
Ném vào bờ bãi điệu quê quán buồn

Nghe cá chuyển bụng mà thương
Loay hoay rải * trứng thân vương lưới đời
Thong dong rều rác thảnh thơi
Lềnh bềnh vô trụ mặc tơi tả mình

Lũ tràn thâm chiếu sơ sinh
Tôi ngo ngoe níu điêu linh đoạn trường
Phên bừng gió đập rách bươm
Chừ quờ quạng túm muối chờm thậm đau!
 Đăng Mành

*cá rải :cá đẻ(phương ngữ Trị Thiên)

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

CHA !


CHA !
Cha từng đi giữa nhục vinh
Được mất mặc kệ lặng thinh âm thầm 
Cặm cụi gieo hạt dưỡng mầm
Trồng cây nhẫn nhục nuôi tâm nhẹ nhàng…

Đói no chung cuộc xóm làng
Còn hơn giành giựt buôn sàng lợi danh
Nên đời an giữa lênh đênh
Hơn thua chẳng bợn ghét ganh không màng

Thuyền yên mặc sóng cơ hàn
Dẫu đời quay quắt ph
ũ phàng đổi thay
Cuốc cày ăn ngủ với mây
Gối bờ tri túc ăn mày phiêu nhiên

Biết con hư ngậm lời khuyên
Đói cho sạch – chớ đảo điên lụy cầu
Gặp thời bớt thói giăng câu
Được mất- hàn phú bể dâu vô thường !

Đừng như ai quá so lường
Rước Cha vỗ béo như phường gian tham
Gặt xong đám chúc thọ khang
Trả bản quán chẳng cưu mang Cha già …!

Chợ búa là chốn điêu ngoa
Cha quê chất phác lên toa nhẹ hều !
Thỏng tay thạch hóa phong rêu
Cha là mạng mạch dựng lều nước non.
Như Thị

MA TÔI!



MA TÔI!
Theo Làng tảo mộ Thanh minh
Mà nghe hương khói điêu linh lềnh bềnh!
Cô hồn níu gót dợm quanh
Ma phiêu lãng giục chơi nhanh nhớ về…

Mắc chi Kiều phải nhiêu khê
Kết hồn ma nữ kéo lê đoạn trường
Xâu cốt nhục chuỗi tang thương
Cột tình đắm đuối gặm chương đọa đày!

Hồn ta rúc gió giêng hai
Lạnh bòn hớp cháo giữa đài chiêu linh
Thử đưa tay dắt vía mình
Rong chơi nghĩa địa
với tinh ma này

Giá mà còn có mai đây
Dẫu côi cút giữa tháng ngày quạnh hiu
Ma hiền một cõi phiêu diêu
Tung tăng lãm nguyệt hồn tiêu dao ...hề!
 
Như Thị

HOA QUÊ !


HOA QUÊ !
Trăng nghiêng xuống phố chòng chành
Nhìn hoa lơi lã khoác đèn nhấp nhô
Lanh chanh uống cảnh xô bồ
Nốc lời tráo trở cạp bờ đảo điên

Không quen sống chốn công viên
Vươn vòi khúm núm lụy phiền khen chê
Hương màu tơi tả tung hê
Bướm ong suồng sã ! né hè phố lay

Hớp khói bụi chốn lưu đày
Vô tâm bướm gửi muôn loài sâu tơ
Vất vơ vịn cổng lọc lừa
Tường gông gió thở mịt mù trùng vây

Sắc chưng điếng cuộc hao gầy
Đành đon đả phủi trang đài nguyên xưa
Chợ người tung bủa bán mua
Ném hoa lên phố đong bưa xuân thì!

Một mai nhụy úa còn chi
Đời hoa phận rác thôi thì hóa thân
Thà chen chúc giữa bùn làng
Phơ phất an trụ : tươi ,tàn thảnh thơi !

Sống gần rơm rạ mà chơi
Tang thương chia sẻ ngọt bùi có nhau
An nhiên giữa cõi chác chao
Chìa môi ngậm tiếng thì thào sương trăng
    Như Thị

NHÀ QUÊ!



Dạ thưa! em rặt nông bần  
Từ sơ tổ đã nhuộm thân ao bùn  
Nên chi tánh vốn ung dung  
Mặc hương mắc cỡ dùng dằng bướm ong

Không không có có là nông
Lý lịch nỏ bợn cúi thong dong chìa
Thưa rằng! thương thuở ăn chia
Họp soi bình điểm vạch bìa… nhiêu khê…!

Giúp nhau không nạnh nọ tê
Rách lành hở bọc mỏi mề chung lo
Giữ ấm thì biết nằm co
Dạ thưa!chôn kín giấc mơ thị thành

Đôi khi trở việc đành hanh
Mang tơi đội lịp* loanh quanh phố phường
Chằm hăm dáo dác mà thương
Nghe còi hú vía qua đường hụt hơi!

Dạ thưa! Kẻ chợ chào thôi
Xin về nằm ngã vít trời lượm sao
Tước thơ bện cội mai đào
Thẫn thờ lượm nguyệt tiêu dao cùng người

Ngồi khều khói ướp mà chơi
Cư tang rơm rạ qua đời làm mây
Thảnh thơi giữa pháp lạc này
Đông tàn xuân mãn tát gầy guộc bơi

Hiên xuân hoa cỏ nứt chồi
Thì quê xin bụm môi cười dạ thưa! 
                         Như Thị                            
*Aó mưa và nón lá 

Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2018

CON VỀ BÊN MẠ !


CON VỀ BÊN MẠ !
Con về bên Mạ, Mạ ơi!
Mấy mươi thu Mạ thảnh thơi chốn này
Vô thường xương cốt thành mây
Tinh anh còn mãi quanh đây cội nguồn

Phủ phục dâng nén tâm hương
Quỳ bên phần mộ nghe thương nhớ về…
Giọt buồn Thành nội lê thê
Tiễn linh cửu Mạ nhập quê quán mình

Cố hương chan chứa ân tình
Thời bom đạn vẫn ban kinh lời Thiền
Mạ nằm ngủ giấc tịnh yên
Còn Con côi cút giữa miền sắc… không.

 người gọi bớt long đong
Thèm anh chị gọi sưởi lòng quạnh hiu
Chừ con cầm tuổi xế chiều
Răng thèm giọng Mạ liêu xiêu bên thềm

Mạ ngồi nhóm bếp lửa rơm
Tước từng sợi khói vắt hồn quê hương
Cho con nhẹ gánh đoạn trường
Về quê kính ngũ phần hương tạ người ! 
Như Thị

Thứ Ba, 26 tháng 6, 2018

QUA BỜ TỊNH LẠC



QUA BỜ TỊNH LẠC
Xa rồi cõi tạm - hạc bay
Liên trì ngào ngạt trưng bày hương hoa
Tây Phương Tam Thánh Maha
Tâm ấn tâm kết thiết tha đạo tình

Mới hay vô tự chân kinh*
Vắng bặt không niệm giữ bình thường chăm
Di Đà là tánh tự tâm**
Thần thức vô trụ thanh ,âm sắc cầu

Rõ hạnh phúc là khổ đau
Biết không sanh,diệt nhiệm mầu bản lai
Quảy thơ vượt bến trần ai
Qua bờ tịnh lạc khoan thai nhẹ hều
Như Thị

Ghi chú
*Đến lúc sắp kề bên mộ huyệt.
Biết kinh không chữ mới chơn thường
Tố Như
**Tịnh độ là lòng trong sạch,
chớ còn ngờ hỏi đến Tây phương;
 Di Đà là tính sáng soi,
 mựa phải nhọc tìm về Cực lạc
(Phật hoàng Trần Nhân Tông)

Thứ Tư, 11 tháng 4, 2018

MỘT CHIỀU


MỘT CHIỀU
Rừng chiều đọng bóng tà dương
Mây chiều nghiêng xuống tìm hương cuộc đời
Trời chiều một thoáng Ta-Người (*)
Tự tình hoa cỏ, nụ cười bình an.

Cánh chim bạt gió lên ngàn
Trăm năm còn một cung đàn thanh âm.
Người về từ miền xa xăm
Người đi từ bước thăng trầm cuộc chơi.

Đã đành vậy, vẫn đành thôi !
Tim chưa ráo lệ giấc đời còn say
Úp bàn tay, mở bàn tay
Mây giăng bóng núi mới hay sương chiều.

Ta về chạm hương tịch liêu
Bên thềm hoa cỏ diễm kiều sắc hương
Người cùng gieo hạt yêu thương
Cho trăm cánh mộng về phương trời hồng.

Đời mênh mông, Xuân mênh mông
Tiếng chuông cổ độ rót dòng thời gian
Nghiêng vai áo luỵ sương ngàn
Trút hồn dâu bể, hoa vàng đong đưa.

Mái chùa trầm mặc sớm trưa
Tiếng chim thức giữa bốn mùa nước mây
Tịnh Tâm, rằng: ở nơi nầy
Cho phương hồng cỏ về đây một chiều.
Jacksonville, FL, tháng 4.2018.
MẶC PHƯƠNG TỬ
(*) Tặng : Toàn, Dũng, và quí PT chùa Tịnh Tâm.

Thứ Năm, 22 tháng 3, 2018

RU EM

XƯỚNG HỌA LỤC BÁT
Trịnh Cơ &Thi hữu
RU EM
Em ơi, hãy ngủ cho ngon
Cho mây ghen tức, gió hờn, hoa nhăn
Đêm về dưới ánh trăng tan
Sương khuya lành lạnh dâng tràn nỗi mong
Xin em tiếp tục giấc nồng
Anh đem chăn ấm đắp chồng thân em
Trăng vừa tỏ, gió vừa lên
Thương người cô phụ chưa quên tình sầu...
Paris 20/03/2018
TRỊNH CƠ
BÀI HỌA
HỜN EM
Nhớ lần em hẹn quán ngon
Đúng giờ chẳng thấy...dạ hờn mặt nhăn
Kẹt xe vừa lúc chợ tan
Xin người thấu hiểu thôi tràn lệ mong!
Hỏi ai hương lửa duyên nồng?
Sao đành cất bước theo chồng hỡi em?
Ru tình nốt nhạc khảy lên
Đèn khuya một bóng nào quên nỗi sầu!!!
NHƯ THU
GỌI THANH XUÂN
Anh mơ một giấc ngủ ngon
Để thôi buồn giận, tủi hờn, nhó nhăn
Thì dồn pháo nổ cho tan
Gọi thanh xuân tới thả tràn ước mong
Nắng say tình nghĩa mặn nồng
Giữ nguyên mộng mị chất chồng cho em
Ngập ngừng khói cuộn thơ lên
Cánh mây rực rỡ sẽ quên muộn sầu ...
Hawthorne.  Mar  20 - 2018
CAO MỴ NHÂN
NHỚ ANH..!
Vắng anh...Em ngủ không ngon.
Nửa thân em lạnh mắt hờn my nhăn.
Chập chờn mộng ảo mê tan.
Không anh chia sẻ ngập tràn nhớ mong.
Thiếu vòng tay ủ ấm nồng.
Tình đơn ngày đợi tháng chồng riêng em.
Con tim thổn thức run lên.
Mượn ly quỳnh tửu dìm quên đau sầu.
Trần Lệ Khánh Trúc Lệ-21-3-2018
ĐIỆU TÌNH
Ru em vào giấc ngủ ngon
Xin em thôi hết mặt hờn mày nhăn
Mây mù rồi cũng sẽ tan
Tình ta rồi sẽ dâng tràn thương mong
Nụ hôn rồi sẽ ấm nồng
Sắt son tình nghĩa vợ chồng đó em
Lời yêu theo gió bay lên
Tango dìu bước lảng quên cung sầu
NGUYÊN TRẦN-Toronto 21/3/2018
MỘNG
Đêm qua giấc ngủ không ngon
Chập chờn sóng nước quay tròn bóng nhăn
Một mình đi giữa sương tan
Ánh đèn mờ ảo dâng tràn nhớ mong
Ngày xưa hai đứa thắm nồng
Con đường tình sử môi hồng trao anh
Đôi tim cùng nhịp vang lên
Bây giờ là mộng mông mênh nỗi sầu !
THIÊN HẬU
HÒN CHỒNG
Ru em mộng thắm giấc ngon
Cùng nhau xa ánh mắt hờn nhíu nhăn
Yêu đơm hoa giữa tuyết tan
Mùa thương rộ nở xuân tràn ước mong
Hương đời ủ mật thơm nồng
Anh xin vĩnh cửu Hòn Chồng* bên em
Biển trùng sóng xuống triều lên
Đôi ta biểu tượng biết quên muộn sầu…
Lý Đức Quỳnh
*Hòn Chồng ở Nha Trang,Khánh Hòa.
RU EM
Ru em em théc* cho ngon
Gió trăng đỏng đảnh nghe còn bâng khuâng
Nắng lay rụng hạt sương tan
Khảm vào tuổi mộng mơ màng hoài mong
Ru em tròn giấc say nồng
Vén mây nguyệt lội khều hồng tuổi em
Gà thức giục bình minh lên
Giọng hò man mác nôi êm thôi sầu
Như Thị
*Théc : ngủ
Hát ru Trị Thiên
ru em em théc cho muồi, “ngon”
để mạ đi chợ...ạ...ơi.... mua vôi ăn trầu....
….

Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2018

NHỚ EM...

LỤC BÁT XƯỚNG HỌA
Như Thu,Minh Hồ,Nhật Hạ,Như Thị,Song Mai Lý Lệ,
Trần Lệ Khánh,Songquang,Trịnh Cơ,Phan Tự Trí,
phạm Kim Lợi,Thanh Trương ,Minh Thúy,Kim Oanh,
Thanh Hòa,Hương Thềm Mây,
Nhà thơ Như Thu
NHỚ EM...
Sáng nay chợt nhớ em nhiều
Bâng khuâng tự hỏi người yêu nghĩ gì?
Sao đành cất bước ra đi
Âm thầm gợi buổi phân kỳ xót xa

Nhớ hôm hai đứa đợi phà
Nắng hồng rực rỡ mượt mà áo em
Mơn man gió quyện vai mềm
Con thuyền lướt nhẹ ru êm sóng tình


Bây chừ quanh quẩn một mình
Phòng đơn gối lẻ niềm tin lạc rồi !
Canh tàn ray rứt thân côi
Có người lữ khách bồi hồi nhớ em!

Em đi sỏi đá cũng buồn...
Như Thu
VẮNG EM...
Cách xa mới nhớ nhau nhiều
Nhiều khi tự hỏi tình yêu màu gì?
Màu gì? Mặt giận tái đi
Đi rồi cảm thấy hơi kỳ đã xa
Xa chi rồi đợi trông phà
Phà mau về bến để mà...anh, em !
Em, anh lại vuốt ve mềm
Mềm như cái thuở lời êm tỏ tình
Tình mong không tách đôi mình
Mình đây giữ vững lòng tin lâu rồi
Rồi nay sao lại đơn côi?
Đơn côi tái diễn hoài hồi vắng em
Em ơi ! Thấu hiểu anh buồn...
Minh-Hồ
17.03.2018
NHỚ ANH
Bấy lâu cứ nhớ anh nhiều
Dẫu chưa ngỏ ý trao yêu câu gì
Vì thời chiến cuộc anh đi
Còn em rời Thủ* đến kỳ học xa
Hậu Giang những buổi qua phà
Lênh đênh bèo dạt như là phận em
Nghiêng chao đôi cánh chim mềm
Ríu ra tiếng hót nghe êm mùi tình
Em thì thui thủi một mình
Còn anh viễn xứ thông tin mất rồi
Đêm buồn như kẻ mồ côi
Chong đèn chẳng ngủ bao hồi khổ em
Anh đi chắn cửa ngăn rèm...
Nhật Hạ
*Thủ Dầu Một
KHÔNG NHAU…
Đêm nay chạnh nhớ xưa nhiều
Khi hoa chợt hỏi nghĩa yêu là gì
Mây sầu đợi gió mùa đi
Còn trăng thì mãi kiêu kỳ ở xa
Sông Ngân bến chẳng đưa phà
Cầu Ô Thước có mặn mà duyên em ?
Ngâu thầm dệt sợi tơ mềm
Bờ khuya vọng tiếng triều êm ru tình
Rừng cao thác đổ…giật mình
Sông cuồng lá hết đưa tin nữa rồi
Mây dùng dằng phía sao côi
Hoang mang đuối mộng đôi hồi gọi em
Chơi vơi trọ giữa cơn buồn…
Lý Đức Quỳnh
CHUYỆN TÌNH BUỒN
Xuân tàn còn nhớ ít nhiều
Khơi tro ký ức lượm điêu linh gì ?
Tan sương cầu gảy vài đi*
Đôi bờ thương nhớ bóng thì thầm xa
Nhìn tay vén áo qua phà
Tung tăng gói lại giấu tà lụa em
Gió vân vê mái tóc mềm
Bến xưa Thừa Phủ chèo nghiêng sóng tình
Đường Lê Lợi bước một mình
Phượng ngơ ngẩn cúi lặng thinh,thôi rồi
Chiều nhen giọt nắng mồ côi
Bủa bầm mây tím nhuộm trời cô đơn
Sông đau thở khói ..ôi buồn!
Như Thị
*cầu Trường Tiền Huế gảy năm Mậu Thân
VẮNG EM
Càng xa càng nhớ thương nhiều !
Giờ nầy chẳng biết em yêu làm gì ?
Có cò nghĩ phút phân ly ?
Bây chừ nhắc lại cũng thì đã xa
Trên bờ theo dõi bóng phà
Gió bay phất phới lượn tà áo em
Nắng vàng nhẹ trãi vai mềm
Tàu đà tách bến xa êm hương tình
Quay về gác nhỏ một mình
Đêm khuya chiếc bóng chờ tin lâu rồi
Chăn đơn gối lẻ đơn côi
Nhớ người anh khẻ bao hồi gọi tên !
Vắng em trời cũng buồn tênh !
Song Mai Lý Lệ
EM ƠI..! ANH NHỚ EM..!
Em ơi ! Anh nhớ Em nhiều...
Xa Em xa cả tình yêu còn gì..?
Kể từ Em bước chân đi.
Nhớ nhung anh nhớ lạ kỳ...Em xa...
Tiễn Em bước bước xuống phà.
Cầm tay-anh chẳng nỡ mà xa Em !
Nụ hôn Em đượm môi mềm.
Hương thơm mái tóc Em êm ái tình.
Xa Em anh lẻ bóng hình.
Không gian cách trở bặt tin Em rồi.!
Em ơi..! quặn thắt đơn côi.
Tỉnh mê bao lượt bao hồi gọi Em!
Em ơi...anh ngóng...anh buồn.
Trần Lệ Khánh T.L 21-3-2018
NHỚ ANH
Xa anh,em nhớ rất nhiều
Còn ai để gọi : "Anh yêu làm gì "?
Từ ngày anh  đã ra đi
Lòng em nhung nhớ...dịu kỳ  sâu xa
Ngày đi anh bước xuống phà
Lại còn bịn rịn...tay mà nắm em
rồi anh vuốt nhẹ tóc mềm
và trong khoảnh khắc nói thêm lời tình :
_"Từ đây ,em hãy trọng mình,
 Giử gìn sức khoẻ,chờ tin ..anh rồi...
Đi đâu đừng để đơn côi
Chiêm bao anh ngũ nhiều hồi gọi tên ".
Vắng anh,cây cỏ cũng buồn !
SongQuang
CÒN  ĐÂU
Chiều xưa... ta tiếc thương nhiều
Tình ơi, sao biết em yêu những gì ?
Từ ngày nàng giận bỏ đi
Lòng này ray rứt bởi vì chia xa
Nhớ không cái buổi trên phà
Thuyền trôi êm ả chan hòa thân em
Gió lay nhẹ tỏa hương mềm
Thanh âm lãng mạn êm êm trữ tình
Giờ đây gối chiếc thân mình
Chờ mong bóng nhạn đưa tin, trễ rồi !
Đêm tàn thao thức đơn côi
Ở đây lặng lẽ nhớ hồi yêu em
Tâm tư sầu muộn buồn thêm...
 TRỊNH CƠ-Paris 20/03/2018
GIỌT NGÂU...

Mưa ngâu chợt đến hơi nhiều
Giọt buồn ngấn đọng lời yêu những gì:
Lạnh lòng từ buổi người đi
Tự nhiên sóng gió bất kỳ đâu xa
Ai đưa con sáo sang phà
Để cho tình lỡ, chi mà hỡi em!
Còn vương thơm mái tóc mềm
Còn neo lời hẹn, nào êm bến tình
Chụm đầu chẳng thấy hai mình
Trái tim - của để làm tin đâu rồi !
Nặng nề mỗi phút đơn côi
Đành cho duyên phận đau hồi thương em!
Ngâu ơi thôi nhé giọt buồn...
Phan Tự Trí
TÌNH YÊU . . ?
Xa nhau mới nhớ nhau nhiều
Nhiều khi  tự hỏi : tình yêu là gì ?
Là từ cất bước chân đi
Là vương nỗi nhớ lạ kỳ, người xa
Chiều buông ngóng những chuyến phà
Tưởng như hai đứa . . vậy mà vắng em !
Còn đâu khoác cánh tay mềm
Cho hương bưởi thoảng nhẹ êm . Tội tình !
Nghĩ rồi mình tự trách mình
Có khi lúc trước chẳng tin nhau rồi
Để giờ thân phải đơn côi !
Phải chi anh được như hồi có em
Nặng lòng ngày nhớ đêm buồn
Phạm Kim Lợi
NHỚ EM
Nhớ em, anh lại nhớ nhiều
Cây đa bến nước ấp yêu những gì
Nhớ em nhớ cả lối đi
Nhớ lời em nói, thôi thì xót xa
Nhớ em những lúc qua phà
Đây làn gió nhẹ, nâng tà áo em
Tóc dài âu yếm vai mềm
Mùi hương thoang thoảng, bao đêm say tình
Mới đó mà nay chúng mình
Da mồi tóc bạc, tuổi tin lâu rồi
Dù nay thân lẻ, đơn côi
Những đêm mộng mị, tưởng ngồi bên em
Giọt sương hay lệ khóc đêm….
Thanh Trương
TÌNH BUỒN

Mưa rơi thì lại nhớ nhiều
Hồng trần gieo cảm tình yêu làm gì
Xưa người ngoảnh mặt bỏ đi
Vầng trăng buổi hẹn kiêu kỳ tránh xa
Ai đành cuốn gói đến phà
Chẳng lời từ giã sao mà tránh em
Tàn phai mắt héo , ruột mềm
Khát khao tiếng nói dịu êm ngọt tình
Tủi thân nhìn lại cảnh mình
Lòng nghe chán ngán khó tin lắm rồi
Đêm sâu soi cảnh bóng côi
Nghe tình len lén liên hồi về anh
Tình ơi ! dâng mãi nỗi buồn...
Minh Thuý
Ru Anh
Luyến lưu đau khổ càng nhiều
Nhớ nhung âm ỉ tim yêu khắc gì
Xé hồn tiễn bước người đi
Chinh y anh khoác kinh kỳ rời xa
Phút cuối chia tay bến phà
Thanh bình trở lại gần mà nhé em!
Hôn lên đôi mắt ướt mềm
Vuốt ve chảy tóc tay êm người tình
Hòa bình sao em một mình
Người đâu biền biệt chẳng tin tức rồi
Lạc đàn một cánh chim côi
Thái lai anh sẽ khứ hồi bên em
Ru anh giấc ngủ bình yên!
Kim Oanh 
Tiếng Sét Ái Tình
Bấy lâu ngây dại hơi nhiều
Nay đà chợt hiểu nghĩa yêu là gì?
Vía anh theo với người đi
Óc tim vẫn đó, lạ kỳ...hồn xa
Xui chi chung một chuyến phà
Dường như tiếng sét...mặn mà luyến em
Gió bay làn tóc vương mềm
Nhung huyền, sóng rợn, êm êm suối tình
Rời nhau, ngõ vắng, riêng mình...
Bơ vơ, buốt lạnh...bặt tin nhạn rồi!
Xin đừng để kiếp đơn côi
Từng giờ...ngơ ngẩn, bồi hồi ngóng em
Ra vào, thơ thẩn, giọng buồn!
Thanh Hoà
CHUYỆN XƯA BUỒN
Chia ly tình lại nhớ nhiều
Lòng bâng khuâng hỏi người yêu mơ gì
Con trong những dấu tình đi
Còn trong nguyệt lộng thầm thì bờ xa 
Hoài thương những buổi qua phà
Tóc huyền bung gió vờn tà áo em
Trời xa chim lượn cánh mềm
In tình mây nước ru êm mộng tình
Chừ nghe gió chướng quanh mình
Người xa xăm quá lặng thinh mất rồi
Bên sông chiều xuống đơn côi
Nhìn phương trời cũ bồi hồi…dáng em 
Xa nhau đành vậy…ôi buồn!
Hương Thềm Mây-(GM.Nguyễn Đình Diệm)
Đăng từ nguồn email : ttranpham@gmail.com