Như Thị,Trần Lệ Khánh,Nguyễn Huy Khôi,
DƯ ÂM CHIỀU!
Lũ quất sông chạy tả tơi
Bãi đành đon đả gọi mời đón đưa
Mây ném xối xả gió mưa
Tang thương xán xuống đầm đìa ruộng nương
Tre khóc măng chết thảm thương
Rơm lăn sướt mướt khói bươn ngậm ngùi
Chuối toe tàu rách tả tơi
Nước vô tư nhuộm – cành tươi úa vàng
Sân bơi bùn tỏa mênh mang
Cò phân vân gọi bóng hoàng hôn trôi
Chim sâu khàn tiếng mồ côi
Mẹ thẫn thờ giọng-ru hời… trắng tay!
Lượn chao soi dấu cỏ may
Nhỏ nhoi thơ thẩn đọa đày chuồn kim
Lòng từ gói ở trong tim
Cỏ may lũ liệm… chuồn vin bóng mình!
Ngậm hơi né lụt vây quanh
Mẹ đong nốt lặng giữa thanh âm chiều
Khói tung lưới bủa đìu hiu
Dư âm đọng cứa chín chiều quặn đau
Lũ quất sông chạy tả tơi
Bãi đành đon đả gọi mời đón đưa
Mây ném xối xả gió mưa
Tang thương xán xuống đầm đìa ruộng nương
Tre khóc măng chết thảm thương
Rơm lăn sướt mướt khói bươn ngậm ngùi
Chuối toe tàu rách tả tơi
Nước vô tư nhuộm – cành tươi úa vàng
Sân bơi bùn tỏa mênh mang
Cò phân vân gọi bóng hoàng hôn trôi
Chim sâu khàn tiếng mồ côi
Mẹ thẫn thờ giọng-ru hời… trắng tay!
Lượn chao soi dấu cỏ may
Nhỏ nhoi thơ thẩn đọa đày chuồn kim
Lòng từ gói ở trong tim
Cỏ may lũ liệm… chuồn vin bóng mình!
Ngậm hơi né lụt vây quanh
Mẹ đong nốt lặng giữa thanh âm chiều
Khói tung lưới bủa đìu hiu
Dư âm đọng cứa chín chiều quặn đau
Như Thị
BÀI HỌA
LŨ CUỒNG !
Lũ cuồng mọi vật
cuốn tơi.
Nhà trôi đồng ngập...không
mời mà đưa
Đồng hành rít
gió tuôn mưa
Gẫy cây cành-chết
cà đìa ngô nương
Lũ gây bao cảnh
tang thương.
Đường ngăn nước
cách chải bươn bùi ngùi
Vườn quê cây đổ
cành tơi
Mưa sầm sập dội
cây tươi hóa vàng.
Bốn bề nước bủa
mang mang...
Thinh không
sương tỏa hôn hoàng lướt trôi.
Lặng thinh...tiếng
quốc đơn côi..
Giọng buồn Mẹ ẵm
trẻ...hời...trên tay.
Lũ dìm rã cỏ chỉ
may.
Chuồn kim bay kiếm...tự
đầy thân kim.
Cỏ xưa... chuồn
đậu ấm tim
Giờ đây cỏ
chêt...ai vin đỡ mình..?
Lũ còn luẩn quẩn
loanh quanh
Gây bao bất ổn
loạn thanh sớm chiều.
Não lòng...tâm
trạng buồn hiu...
" Nhìn về
quê mẹ chín chìu ruột đau "
Trần Lệ Khánh--28-7-2017
ĐOẢN KHÚC CHIỀU
Tầu tiêu lả lướt bung tơi
Nước rong bìm bịp dài lời đong đưa
Trời sầm sập táp sa mưa
Thiên tai ập xuống bên đìa đồi nương!
Lũ gieo tang tóc bi thương
Nghìn bề xa xót,muôn phương bùi ngùi!?
Nước lùa nát giậu mồng tơi
Đổ giàn bầu bí,trầu phơi lá vàng!
Lập lòa trời nước mang mang
Chiều sa tím sẫm hôn hoàng nổi trôi!
Tan đàn,...thương trẻ đơn côi
Biệt ly tình Mẹ, xa rời vòng tay!...
Sương nhòa phơ phất bông may
Chuồn va gió dập,trời đầy
mình kim!
Cơ hàn....đau lặn về tim
Bóng câm hồ lạnh...trăng im dáng mình!
Qua cơn bĩ cực bủa quanh
Mẹ ngồi vá bóng chiều thanh vắng chiều!?
Triền sông gió thoảng hiu hiu
Thảnh thơi nửa khắc, vạn chiều ngậm đau!?...
Hạ 2017-Nguyễn Huy Khôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*