Quê nhà lũ đậu buồn tênh. Tre mơ chim trú lênh đênh chưa về. Mẹ ngồi ru giọt tái tê Chiều soi bóng lũ mà nghe đoạn trường …! …!!

Thứ Ba, 5 tháng 12, 2017

SUỐI NGUỒN THƠ VIỆT


SUỐI NGUỒN THƠ VIỆT
Suối nguồn thơ Việt mênh mang
Dạt dào tình cảm bên hàng ruộng nương
Câu hò điệu hát du dương
Giữa mùa trăng sáng dễ thương vô cùng .

Chèo thuyền đối đáp hò chung
Tình yêu nẩy nở mọi vùng quê ta
Gió bay chiếc áo bà ba
Thẹn thùng em chuyển thuyền qua hướng này .

Quê hương mưa nắng tháng ngày
Dòng thơ nước Việt trải dài thời gian
Câu hò tiếng hát dân gian
Muôn đời sống giữa lúa vàng quê hương .
                   Tánh Thiện- 5-12-2017

Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

XUÂN NAY VẮNG BÓNG CON RỒI


XUÂN NAY VẮNG BÓNG CON RỒI
Răng đành đoạn rứa con ơi ..!?
Thơ ngây lỡ mộng cho đời vấn vương
Nụ cười nở đóa mười phương
Gom trao vơi nỗi tang thương xóm làng*

Ngờ đâu đông lạnh phũ phàng
Con ra đi Mạ bàng hoàng… hỡi ơi…!
Nội Ngoại tuổi hạc chơi vơi
Anh em bè bạn rã rời quặn đau

Quê thương Trời trút mưa sầu
Khói giăng buồn thảm tre nhàu dặm đông
Màu hiu hắt phủ bờ sông
 Chiều đong biền biệt thắt lòng tiễn đưa !

Mây rười rượi lệ giăng mưa
Chao ôi! xuân đến sớm trưa Mạ chờ
Con khởi nghiệp nẻo phương xa
Về bên bếp lửa giao thừa còn đâu

Nhất tâm xin cúi nguyện cầu
Con thong dong bước giữa màu hoa khai
Thần thức an trụ liên đài
Cõi thường quang đón thảnh thơi muôn đời
           
Xuân nay vắng bóng con rồi!
Thượng sanh cực lạc vào trời Thái không.
Như Thị - Kẻ Văn

*Mùa lũ cháu quyên góp gởi về giúp đỡ những gia đình
gặp cảnh tai ương.

Phôi thơ

PHÔI THƠ

Ứ lại
Hỗn độn trong ấy
Ý rung lên
Niềm đau bật dậy

Rúc nhau
Tuồn qua cửa
Bôi quệt
Tử sanh dấm dứ
Đội hình hàng ngang
Chết chóc hàng dọc
Tẩm liệm vô tư…

Chuyển bụng
Thoi thóp nằm chờ
Được …mất
Hớn hở, bơ phờ

Người vênh váo
Kẻ dật dờ
Lặng yên
Nghe mầm rạo rực
Thì thào
Sâu thẳm trong ấy

Tung hê,lăn lóc
Sướt mướt dịu dàng
Đằm thắm hay
Cau có dữ dằn…

ứa bầy hầy
Tim óc đau đớn
Máu mủ vọt ra
Bật dậy
Thành kẻ lạc đường
Giữa bầy đàn liêm sỉ

Ngơ ngáo
Thờ thẫn …
Múc gió trăng ướp xác
Chín muồi …xó hẻm lâm bồn
Như Thị

Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

LỤC BÁT BÃO LŨ


TAO NÔI MÓC NHÁNH NỖI NIỀM
Mưa hắt bao nỗi giận hờn
Đòi sông hối hả vắt lên bãi bờ
Phù sa lạc bến ngẩn ngơ
Níu đu chóp ngọn lá thờ thẫn run

Chiều chao nhuộm cảnh hãi hùng
Chim loay hoay giữa trời lồng lộn mây
Chực quăng thêm khúc đọa đày
Phổ vào biền bãi điệu bầy hầy thêm

Nghẹn ngào thảng thốt  ru đêm
Tao nôi móc nhánh nỗi niềm..à..ơi!
Giọng hò mòn mỏi chơi vơi
Giục thơ thức dậy ngồi soi lũ đời

Nhìn quê gánh nỗi tả tơi
Mạ cầm bão lũ mắt vời vợi thương
Màu nước bạc giấu đoạn trường
Vô tình lũ ném tai ương khôn lường.

Mạ ngồi ru nỗi quạnh mông
Nghe hiu hắt gọi bên song điêu tàn !
Như Thị

Thứ Sáu, 15 tháng 9, 2017

LỤC BÁT XƯỚNG HỌA


Như Thị, Phan Tự Trí,Như Thu,Đỗ Chiêu Đức,
NS-Canada,Mai Thắng,Hồng Phượng,
Duy Lương,Minh Thúy,


LỤC BÁT BÃO
Bão về  nhỏng nhảnh phương đông
Hắt thềm bản quán não nùng triền miên
Cơn Lào quất vẫn chưa yên
Chừ lăm le xé quăng triền tai ương

Nước tành hanh hót bên nương
Gọi mời gió tới kết đường tang thương
Tre khum vắt đọt… bềnh bồng
Mái tốc tranh rớt giữa mông mênh rồi.

Lời ru nghẹn nốt chơi vơi
Mùa quăng khoai sắn lụt phơi sượng sùng
Mạ nhìn hiên ướp lao lung
Cha loay hoay túm phên bừng toòng teng

Thương mùa mưa lụt long đong
Em thơ khát sữa khóc mòn bình minh
Bếp nằm phơi miệng lặng thinh
Gió hất trăng rụng thơ chênh vênh vần
Như Thị
BÀI HỌA

BÃO LÒNG
Dập dồn từ phía biển Đông
Bão gây bao cảnh não nùng liên miên
Bao giờ mưa lặng gió yên
Trái cây bao chốn bao triền còn ương

Cái ăn đang gửi trên nương
Bây chừ tan nát hết đường kêu thương
Còn lo chi gánh tang bồng
Đồng không đến lúc đã mông quạnh rồi.

Cháo rau mai mốt còn vơi
Đêm khuya tắc lưỡi bụng phơi thạch sùng
Ngủ nào yên cứ nghĩ lung
Một mai cưới rể nhạc bừng tèng teng ?

Bếp tàn tính chuyện ăn đong
Gỡ ra sao thấy lối mòn nào minh
Rối lòng chỉ biết làm thinh
Bão lay thơ khớp còn chênh mấy vần.
Phan Tự Trí
MONG...
Ơi nầy hỡi ngọn gió đông !
Đừng gây thảm hoạ não nùng liên miên
Cầu cho vạn nẽo bình yên
Giã từ cơn lũ ven triền chớ ương

Bão ơi người hãy nhớ nương !
Gọi mời nắng trải trên đường yêu thương
Em vui buộc mái tóc bồng
Ghé thăm ruộng lúa mênh mông đây rồi !

Nỗi buồn năm tháng dần vơi
Chị mê chăm sóc khoai phơi chẳng sùng
Tâm nào nghĩ ngợi mung lung
Đồng hồ đã điểm tưng bừng teng teng

Sáng chiều quên chuyện đếm đong
Quên sầu, quên cả lối mòn vô minh
Dạ bày thôi chớ mần thinh
Giấy đùa con chữ sao chênh...lệch vần ?
Như Thu
BÃO HẠ VY
Harvey
Hạ-Vy bão lụt biển đông,
Houston bỗng chốc não nùng liên miên.
Gió qua nhưng vẫn chưa yên,
Mưa tuôn xối xả ngập triền tai ương.

Mênh mông nước ngập tràn nương,
Xe theo nước cuốn đầy đường mà thương.
Nhà như trôi nổi phiêu bồng,
Một vùng nước phủ mênh mông mất rồi !

Lời nào an ủi cho vơi,
Tán gia bại sản nhà phơi mặt sùng.
Trong làn mưa bão mông lung,
Cột nhào điện đứt dây bừng tòn- ten.

Thiên tai thảm họa khôn đong,
Muôn người đói lạnh mõi mòn u minh.
Bụng buồn nhưng phải làm thinh,
Trời đem tai ách chông chênh họa vần !
Đỗ Chiêu Đức-Bão Hạ-Vy 2017
THIÊN TAI
Lốc phương tây ,bão phương đông
Thiên tai thủy họa khắp cùng liên miên
Nhà trôi của mất người điên
Tấm thân còn lại nỗi niềm khổ ương

Gió Lào cuộn cả ruộng nương
Nước dâng tới nóc khôn lường  thảm thương
Vòm tre nằm rạp dưới mương
Lềnh bềnh vật nổi trên sông kia rồi !

Đắng cay trăm mối đầy vơi
Đói lòng con trẻ sắn khoai ruột sùng
May nhà còn cái cột lung
Cha tìm mái lá cột chùng leng teng

Lũ lụt hàng giậu đưa đong
Thiếu cơm khát nước ngồi mong một mình
Củi ướt chờ nắng mần thinh
Câu thơ cứu khổ lung linh chệch vần !
NS-CANADA
BẢO LÒNG
“Cảm họa”
Ông cha ta chọn Biển Đông
Đương đầu bão lũ hằng mong thái bình
Cuộc đời vất vả mưu sinh
Nghìn năm với bão định hình tai ương

Mùa về khí chuyển nhiều phương
Biển Đông quy tụ con đường bão giông
Rừng xanh bình tĩnh chờ trông
Những cơn mưa lớn mạnh dòng suối mơ

Con người hám lợi lòng trơ
Ra tay tận diệt rừng xưa điêu tàn
Còn ai ngăn nước chảy tràn
Thiên nhiên phẩn nộ tiếng than hãi hùng

Những ngày tàn phá thung dung
Chính sách bảo vệ chẳng cùng đặt ra
Tai trời ách nước mạnh đà
Rộn mùa cứu đói khúc ca ngậm ngùi

Đời nghèo bao cảnh thương ôi
Dân nghèo cảm thán đợi người ban ân !?
Mai Thắng 
CHÊNH CHÔNG
Sm rền rĩ khắp trời Đông
Chớp tia,  lửa lóe cháy "nùng" miên miên
Dân tình lận đận nỏ yên
Gom bao nhiêu thứ bên triền gàn ương

Lũ ào ào phá ao nương
Sóng gào rú thét tắt đường, ôi thương !
Còn đâu năm tháng phiêu bồng
Ngắm ráng chiều đỏ đến mông lung rồi

Sầu lên chất ngất nào vơi
Tai nghe bờ khóc, trải phơi sắn sùng
Lạy trời còn chút khoan dung
Cho người thêm sức ngăn bừng tơi teng

Bao ngày đo đếm lường đong
Nay thời lả chả xói mòn tâm minh
Khấn cầu xin gởi chốn thinh
Mấy ý thô thiển thêm chênh chông vần
HỒNG PHƯỢNG
GIA BÃO CUỒNG
Bão cuồng giội trắng đồng Đông
Dồn xô lũ cuốn bản Nùng, làng Miên
Bòng đè gãy cội thanh yên
Đua lời rát bỏng non triền, ểnh ương
Rác rều trôi nghẽn lòng mương
Trông đàn chép quẫy giữa đường mà thương
Mòng quây giạt đám hương bồng
Cò con lạc giữa mênh mông , kiệt rồi
Mây dồn nào biết hồi vơi
Tường cao gạch vỡ, sương phơi thạch sùng
Bà ngồi dõi bóng mông lung
Mơ hồi giỡn sóng bừng bừng tuổi teng
Ếch già xách vợt thầm đong
Bao lần trứng nở trôi mòn dòng Minh
Loa phường buốt lạnh  làm thinh
Cho câu lục bát buồn chênh chao vần
18 – 9 – 2017-Phạm Duy Lương
HỨNG MÙA BÃO LŨ
Lo âu ngọn gió hướng đông
Gieo cơn bão nổi quặn lòng liên miên
Những mùa đông đến nào yên
Cây cành ngã đổ ven triền hoạ ương

Nước dầm rau quả bên nương
Mùa màng phá hoại tận đường đau thương
Gia cầm súc vật chết chương
Cửa nhà suy sụp nát tương tàn đời

Đoạ đày tiếp mãi chẳng vơi
Nhìn trời oán hận mặt phơi lời sùng
Ngẩn ngơ nhìn khắp mông lung
Ngọn đèn dưới mái nứt bùng tòn teng

Chắt chiu của cải bao phen
Mãi hoài lận đận tối đen phận mình
Đau lòng xót dạ nín thinh
Nỗi buồn giải toả bút nghinh buông vần
Minh Thuý-Tháng 9-2017

Thứ Tư, 2 tháng 8, 2017

LỤC BÁT XƯỚNG HỌA-LŨ CHIỀU!


Như Thị,Trần Lệ Khánh,NS-CANADA,
Huy Khôi,Hồng Phượng,
 
LŨ CHIỀU!
Bơ thờ ngồi đếm cá bơi
Ngu ngơ rều rác giỡn chơi quanh thềm
Rơm quen sống phận bình yên
Vô tình bèo cõng phiêu diêu giang hồ.

Cành đau gió lặt xác xơ,
Lá chênh chao rụng trơ vơ cội nguồn.
Phù sa gói nước về đồng,
Ở…đi rồi cũng cầm bùn thủy chung.

Mây còn ngậm nước rưng rưng
Sắn khoai đỏng đảnh chờ chưng lên nồi
Nước tuôn rách nhịp tao nôi
Lúa treo đợi nắng sân bơi bồng bềnh

Quê nhà lũ đậu buồn tênh.
Tre mơ chim trú lênh đênh chưa về.
Mẹ ngồi ru giọt tái tê
Chiều soi bóng lũ mà nghe đoạn trường
Như Thị
BÀI HỌA
LŨ BUỒN !
Đầy sông cá chết không bơi
Bập bềnh theo nước rác trôi cạnh thềm.
Đồng xưa rơm rạ ngủ yên
Giờ dềnh theo lũ tiêu diêu sông hồ.

Thân cây nghiêng ngả cành xơ
Gió vò tan tác bứt vơ xa nguồn
Giọt Phù Sa chửa lắng đồng
Theo dòng cuốn cũng đem bùn chảy chung

Úng đòng lúa chết sầu rưng
Sắn khoai vớt vát không chưng đủ nồi
Trong nhà thiếu chỗ đặt nôi...
Côn trùng chuột dán ngộp bơi nổi bềnh.

Đói lòng ruột quặn dạ tênh.
Kiếm lương chẳng đặng đấp đênh thuyền về.
Ru con giọng mẹ buồn tê
Hoàng hôn đổ bóng...đã nghe đêm trường./.
Trần Lệ Khánh--28-7-2017


CUỐN TRÔI…
Lên cao nhìn xuống hụp ,bơi…
Vật trôi lởn vởn đùa chơi bên thềm
Cuộc đời thôi hết bình yên
Mỗi năm nước lụt luân phiên xuống hồ

Cây cành tan tác còn xơ
Lá trôi theo lũ có mơ về nguồn ?
Dòng sông che phủ con đường
Phù sa cùng với đất bùn đi chung !

Ngậm ngùi mắt lệ buồn rưng
Đói lòng khoai sắn cũng ưng lắm rồi
Trẻ thơ gào thét trong nôi
Mẹ đâu còn sữa lúa trôi bập bềnh

Nhà hoang vườn trống tênh hênh
Hàng tre cúi rạp cò chim đâu về
Giọng hò tắt nghẹn rát tê
Nhìn con khóc nấc cơn mê đêm trường !
NS-CANADA

SẦU BÃO LŨ
Nhác trông cá lượn lờ bơi
Giữa cơn ngập ngụa rều trôi quanh thềm...
Nghẹn lòng,...xáo trộn bằng yên
Trong guồng bão lũ đảo điên hải hồ!

Cỏ hoa bầm dập xớp xơ
Mây trôi bảng lảng vẩn vơ..khóc nguồn!
Tràn trôi nước ngập trắng đồng
Phù sa chắt giọt bùn nồng sẻ chung.

Hàn nông mắt ứa lệ rưng
Chiêm thua ,mùa thối,...ngày chưng rỗng nồi (!)
Mưa  dầm sũng giọng đưa nôi
Tháng ngày vô định nổi trôi bập bềnh!

Rỗng khoang đò mạn tồng tênh
Ngợp chìm sóng gió nổi nênh nẻo về
Lòng sầu,gió chích nhói tê
Năm canh khắc lậu sắt se dạ trường!
7-2017-Nguyễn Huy Khôi


CÒN NGHE
Tung tăng đàn cá lội bơi
Ngờ đâu sóng đánh bỏ chơi leo thềm
Còn đâu cuộc sống bằng yên
Phong ba, giông tố tiêu diêu sông hồ
Hoa màu củ trái vữa xơ
Ruộng vườn tan tác, chơ vơ suối nguồn
Kênh đào dẫn nước xanh đồng
Giờ đây ngao ngán mời bùn sống chung
Lòng người thổn thức rức rưng
Còn đâu ngô sắn chen chung niêu nồi
Làm sao giữ được dây nôi
Khắp nơi ồ ạt chèo bơi bập bềnh
Thuyền trôi trên nước tênh tênh
Cỏ cây hoa lá chênh đênh theo về
Người buồn lòng dạ héo tê
Nghìn năm sau nữa còn nghe khúc trường
Hồng Phượng

Thứ Ba, 1 tháng 8, 2017

LỤC BÁT XƯỚNG HỌA


Như Thị,Trần Lệ Khánh,Nguyễn Huy Khôi,

DƯ ÂM CHIỀU!
Lũ quất sông chạy tả tơi
Bãi đành đon đả gọi mời đón đưa
Mây ném xối xả gió mưa
Tang thương xán xuống đầm đìa ruộng nương

Tre khóc măng chết thảm thương
Rơm lăn sướt mướt khói bươn ngậm ngùi
Chuối toe tàu rách tả tơi
Nước vô tư nhuộm – cành tươi úa vàng
Sân bơi bùn tỏa mênh mang
Cò phân vân gọi bóng hoàng hôn trôi
Chim sâu khàn tiếng mồ côi
Mẹ thẫn thờ giọng-ru hời… trắng tay!

Lượn chao soi dấu cỏ may
Nhỏ nhoi thơ thẩn đọa đày chuồn kim
Lòng từ gói ở trong tim
Cỏ may lũ liệm… chuồn vin bóng mình!

Ngậm hơi né lụt vây quanh
Mẹ đong nốt lặng giữa thanh âm chiều
Khói tung lưới bủa đìu hiu
Dư âm đọng cứa chín chiều quặn đau
Như Thị

BÀI HỌA
LŨ CUỒNG !
Lũ cuồng mọi vật cuốn tơi.
Nhà trôi đồng ngập...không mời mà đưa
Đồng hành rít gió tuôn mưa
Gẫy cây cành-chết cà đìa ngô nương

Lũ gây bao cảnh tang thương.
Đường ngăn nước cách chải bươn bùi ngùi
Vườn quê cây đổ cành tơi
Mưa sầm sập dội cây tươi hóa vàng.

Bốn bề nước bủa mang mang...
Thinh không sương tỏa hôn hoàng lướt trôi.
Lặng thinh...tiếng quốc  đơn côi..
Giọng buồn Mẹ ẵm trẻ...hời...trên tay.

Lũ dìm rã cỏ chỉ may.
Chuồn kim bay kiếm...tự đầy thân kim.
Cỏ xưa... chuồn đậu ấm tim
Giờ đây cỏ chêt...ai vin đỡ mình..?

Lũ còn luẩn quẩn loanh quanh
Gây bao bất ổn loạn thanh sớm chiều.
Não lòng...tâm trạng buồn hiu...
" Nhìn về quê mẹ chín chìu ruột đau "
Trần Lệ Khánh--28-7-2017


ĐOẢN KHÚC CHIỀU
Tầu tiêu lả lướt  bung tơi
Nước rong bìm bịp dài lời đong đưa
Trời sầm sập táp sa mưa
Thiên tai ập xuống bên đìa đồi nương!

Lũ gieo tang tóc bi thương
Nghìn bề xa xót,muôn phương bùi ngùi!?
Nước lùa nát giậu mồng tơi
Đổ giàn bầu bí,trầu phơi lá vàng!

Lập lòa trời nước mang mang
Chiều sa tím sẫm hôn hoàng nổi trôi!
Tan đàn,...thương trẻ đơn côi
Biệt ly tình Mẹ, xa rời vòng tay!...

Sương nhòa phơ phất bông may
Chuồn va gió dập,trời đầy mình kim!
Cơ hàn....đau lặn về tim
Bóng câm hồ lạnh...trăng im dáng mình!

Qua cơn bĩ cực bủa quanh
Mẹ ngồi vá bóng chiều thanh vắng chiều!?
Triền sông gió thoảng hiu hiu
Thảnh thơi nửa khắc, vạn chiều ngậm đau!?...
Hạ 2017-Nguyễn Huy Khôi

Thứ Sáu, 28 tháng 7, 2017

BÁT LỤC THU!

BÁT LỤC XƯỚNG HỌA
Như Thị,Huy Khôi,Trần Lệ Khánh,Như Thu,

BÁT LỤC THU!
Sen tàn , gió gói giữ làn hương đây…

Phượng ngắc ngoải bụm heo may
Ve rền rĩ phách tiễn quay quắt mùa
Cuốc tha thiết khúc muôn xưa
Giục sông thả khói leo bờ bãi giăng

Mùa quăng thêm lọn tang thương
Lều bều rơm rạ kẹt đường hóa thân
Lũ về, đi… ở lần khân
Phù sa đỏng đảnh nước phân vân òa

Gió luồn tre hóp xót xa
Đồng mông quạnh tiễn bếp tà dương trôi
Giọng buồn “théc”* đẫm tao nôi
Mẹ thao thức nhịp nỗi tơi tả mình

Trăng vàng ươm nhụy lặng thinh
Chan thuần khiết lội tẩm tinh diệu mùa
Rằm về…đi..tự khi xưa
Tâm từ thị tỏa đại thừa chân kinh

Độ thời giải tội siêu sinh
Nương bậc hiếu hạnh hàm linh quay về
Chạm bờ buông hết nhiêu khê
Tuệ khai bát nhã giữa quê quán này

Lá vàng rõ cuộc tàn phai
Gọi mầm mơn mởn mãn khai xanh rờn
Đến đi giữa lối vô thường
Nên Cơn lào biết cúi nhường nhịn mây

Ta người lỡ xuống Trần ai
Từ tâm chia sẻ bớt đày đọa nhau
Dù sống chết - vẫn ngọt ngào
Thì thanh thản trụ giữa mầu nhiệm thu

Dẫu đời mộng ảnh phù hư!
Như Thị -LĐM
*Ngủ
(Ru em em théc cho muồi
Để Mạ đi chợ mua vôi ăn trầu)

BÀI HỌA
TẢN MẠN THU
Đài khô,...sen giấu nhụy thầm còn đây

Trời se se chớm heo may
Triền sông xào xạc gió lay chuyển mùa
Nước rong ngập bến sông xưa
Cuốc kêu khoan nhặt nẫu bờ sương giăng!

Người về ngược nước sông Thương
Bãi bờ hoang hoải triều cường phân thân
Rác rều ngập ngụa lận,...khân
Phạc phờ sương khói phù vân ập òa!

Sông thu buồn chấm thuyền xa
Mưa sương lãng đãng ánh tà tràn trôi
Chợt lòng nhớ thuở thôi nôi
Ngẫm thương phận Mẹ tả tơi...nuôi mình!

Đời gian khổ mấy....mần thinh
Cây đời chăm bẵm phục sinh gọi mùa
Rằm ruồng vẫn giữ nếp xưa
Chuyên tâm hướng đạo lễ chùa thỉnh kinh!

Quên đời thấp thoáng tử sinh
Hằng tâm cầu phước hương linh trụ về
Quên thời bầm dập nồng khê
Nay về đằm giữa lòng quê hương này!

Bâng khuâng nhìn bóng thu phai
Nìềm tin thắp nụ hoa khai thắm rờn!
Suy trong vạn biến dị thường
Tỏ mờ...trăng biết nhịn nhường bờ mây?

Trân gian ký thác như ai
Trung lương:Trọng nghĩa, khinh tài - vị nhau!
Hương tình  ngọt thậm, thơm ngào
Đời ươm xanh mộng tươi mầu nắng thu.

Màng chi lợi bả,danh hư?!
7-2017- Nguyễn Huy Khôi
THU LỤC BÁT
Sen lìa ngó ý...tơ lòng còn đây...

Nắng vàng hanh chớm gió may
Hạ qua Thu tới vòng quay chuyển mùa.
Chim Quyên gọi bạn vườn xưa...
Sông mờ khói sóng đôi bờ giăng giăng.

Thu nhiều mưa bão thảm thương
Nhà trôi cây đổ ngáng đường khổ thân.
Bão về không thể bỏ khân
Chất thêm công việc giới phân vỡ òa.

Trắng tay vì lũ xót xa...
Mắt nhìn công của sớm tà cuốn trôi
Bao giờ cho cạn nước nôi
Để hàn gắn lại tả tơi quanh mình.?

Đấng thiêng liêng chớ lãng thinh.
Từ bi ban phép diệu tinh cứu mùa...
Nhiệm màu Đạo Pháp ngàn xưa...
Khai tâm đuốc Tuệ thượng thừa kệ kinh.

Thuyền Từ cứu độ chúng sinh
Quy y Tam Bảo tâm linh hướng về.
Từ đồng bằng tới sơn khê
Cập bờ giác ngộ muôn quê độ này.

Dưỡng mầm xanh - tự cây phai
Thu vàng-Đông trụi-Xuân khai biếc rờn.
Bốn mùa chuyển hóa lẽ thường.
Trời xanh cũng có lúc nhường phủ mây.

Trường đời ai có như ai...
Sẻ chia hoạn nạn vơi đầy giúp nhau
Tiếng thơm lưu mãi ngạt ngào
Tấm lòng nhân nghĩa thắm mầu xanh thu !

Sống là tạm giữa vô hư...
Trần Lệ Khánh--29-7-2017
THÔI NGẬM NGÙI...
Ta bà cõi tạm sao mình đến đây?

E gì những chuyện rủi may
Luân hồi lắm nẻo vòng quay mấy mùa
Thôi hoài tơ tưởng bến xưa
Theo làn nước gợn gửi bờ sóng giăng

Đi tìm ảo vọng...xót thương
Chợ đời bóng ngã lạc đường tủi thân
Ngập ngừng dạ luống bâng khuâng
Nguồn cơn khắc khoải định phân vỡ oà

Lênh đênh nước bạc miền xa
Thả hồn dưới mảnh trăng tà...mộng trôi
Ngủ vùi tựa thể nằm nôi
Sương khuya thấm đẫm áo tơi...quên mình

Một chiều gắng thử làm thinh
Sầu dâng phiền muộn linh tinh gọi mùa
Mơ màng dĩ vãng thời xưa
Trau dồi chánh niệm chẳng thừa kệ kinh

Thì thầm nhẹ gót tử sinh
Xôn xao kẻ lá lung linh nắng về
Bụi mù mấy dặm sơn khê
Dừng chân bên nớ, thương quê chốn này

Sợi vàng lối cỏ chớm phai
Còn đâu xanh ngát sơ khai mượt rờn
Ngày đêm sáng tối...lẽ thường
Nỗi lòng khắc khoải vội nhường cung mây

Nhọc nhằn quang gánh bi ai
Thâm tình ấm áp đong đầy có nhau
Gió đưa hương tỏa ngạt ngào
Rộn ràng nối nhịp tươi mầu nắng thu

Ngậm ngùi giữa chốn thực hư...
Như Thu