XUÂN RIÊNG !
Nắng phiêu lãng lội rong chơi
Để mây bày trận vây trời buồn thiu
Khói quen diễn vở đìu hiu
Mùa lơ đễnh giấu bóng liêu xiêu buồn
Quen ngồi tát vũng chiều đơn
Đời cô quạnh ngún tẩm hồn tái tê
Dù mai chưa cạn não nề
Cũng cầm thanh thản giữa quê quán mình
Vén mây nắng gọi bình minh
Hương vô tư vẫy cảm tình bướm ong
Sương lấp lánh ngậm đông phong
Én lả lướt bện giăng nồng nàn lây
Bốn mùa uyển chuyển đổi thay
Mặc đời ta cuốc xới loay hoay trồng
Mùa mất giữa miếng tang bồng
Xin về quê bụm chút hương xuân mình
Lê Đăng Mành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*